"Dạ dạ, tiểu nhân tuân lệnh đại vương." Trưởng lão kia vội vẫy tay gọi một gia nhân chạy đến, dặn dò dẫn đường cho Khánh Kỵ đến hậu sơn gặp Nhâm Băng Nguyệt. "Sao đại vương lại một mình đến gặp nhị cô nương, ngay cả đại cô nương cũng không dẫn theo?" Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Baêng sôn vöông gia ñích aùi nhaân Ngaân Nguyeät Caùc 1 Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân Tên gốc 冰山王爷的爱人 Tác giả 倏倏 Thể loại cổ trang, đam mỹ, cường công nhược thụ. Tình trạng hoàn Tình trạng bản edit sẽ hoàn thành… ngày nào đó Edit và beta Aoi Gin và Tiểu Hi Hi aka Hikaruchan Tóm tắt Đường Tống vốn là con cháu nhà quan lại, bởi vì phụ thân đắc tội một kẻ quyền quý trong triều mà bị bắt làm quan nô. Sau một đêm làm công cụ để tiết dục, Đường Tống thành một tiểu tư trong Hàn Vương phủ. Vốn nghĩ từ nay về sau có thể sống cuộc sống bình yên, nhưng có người lại cố tình luôn gây khó dễ cho y… PDF created with pdfFactory Pro trial version sôn vöông gia ñích aùi nhaân Ngaân Nguyeät Caùc 2 Chính văn đệ nhất chương Ám dạ Đêm tăm tối Một vầng trăng tròn vắt trên cành cây giữa bầu trời, tỏa ra ánh sáng bạc trong trẻo nhưng lạnh lùng cô tuyệt, chiếu sáng cây cối cả sân, bóng giả sơn lay động, có hơi quỷ dị. Lũ ếch ban ngày huyên náo, cả ngày ngồi trên hồ nước giống như cũng bị không khí quỷ dị này làm kinh sợ, tất cả đều im lặng. Đường Tống yên lặng đi theo sau Đại tổng quản, vội vàng đi xuyên qua hoa viên quỷ ảnh lay động, phía sau còn có hai huynh đệ Vương Phúc, Vương Thọ đi theo. Mông lung dưới ánh trăng, mơ hồ có thể thấy rõ ràng biểu tình mỗi người. Đại tổng quản nghiêm túc cấp bách, Đường Tống dửng dưng lạnh lùng, Vương Phúc dứt khoát kiên quyết, Vương Thọ thất kinh. Đoàn người chỉ lo chạy, trừ bỏ tiếng bước chân dồn dập sẽ không nghe thấy được những thứ khác. Nhìn thấy chiếc đèn lồng đỏ trên trước cửa phòng ngủ của chủ nhân, Đường Tống trên mặt lạnh nhạt xuất hiện một vết rách, tay chân không khỏi bắt đầu như nhũn ra, giống như đèn lồng đỏ kia là ánh mắt yêu quái gì đó, mà y còn lại là tế phẩm sắp đi lên tế đàn, cảm giác sợ hãi mãnh liệt bao phủ y. Mà lúc này, mặt hai huynh đệ Vương Phúc Vương Thọ cũng bắt đầu trở nên trắng Đường Tống phải về bên người Hàn Vương làm người hầu là chuyện mọi người đều dự kiến, mục đích Lưu tổng quản hôm nay tìm đến Đường Tống trong lòng mọi người cũng biết rõ ràng. Cho nên khi Đường Tống mang vẻ mặt gánh nặng hoảng hốt đi ra khỏi phòng nhỏ, ba người ở bên ngoài chờ cũng không ngăn trở giống lần trước. Lưu Dục ra vẻ bình tĩnh, nhưng thanh quạt nan trong tay hắn cũng sắp bị bẻ gãy. Vương Phúc hai mắt đỏ bừng đứng bên cạnh Lưu Dục, tay nắm lại muốn vang lên tiếng. Trong ba người, với chuyện Đường Tống rời đi không sao cả chính là Vương Thọ , khóe miệng cong lên mỉm cười có thể thấy được tâm tình nó không tồi, dù sao người “tranh đoạt” Lưu Dục với nó cũng sắp đi Đường Tống cũng có lưu ý thần sắc ba người, có chút không yên lòng cùng mọi người nói lời từ biệt, như du hồn đi theo Lưu tổng quản hướng về Cẩm Hà điện. Dọc theo đường đi, Đường Tống có hai lần thiếu chút nữa đập mặt vào cây cột, nếu không phải Lưu tổng quản kéo đúng lúc, nói không chừng lúc này y lại trở về mà dưỡng thương. Hiển nhiên, Đường Tống còn chưa tỉnh lại từ những gì Lưu tổng quản vừa nói. Lưu tổng quản lại muốn y học cái gọi là “Long dương thuật” để hầu hạ Hàn Vương!Lưu quản gia nói với y, kỳ thật nam nhân trong lúc làm chuyện kia cũng không phải mỗi lần đều đau chết đi sống lại, chỉ cần nắm giữ kỹ xảo nhất định, sẽ cảm thấy được thực thoải mái như ấy, Lưu tổng quản nặng nề mà đem kia bản 《 Long dương bí tịch 》 đặt cái kịch lên bàn trước mặt y, đắc ý nói, đây chính là cuốn sách viết về chuyện trong phòng giữa nam nhân tốt nhất kinh thành, là lão thật vất vả từ tiểu quan quán nổi danh nhất —— Phiêu Miễu quán hoa – dùng số tiền lớn mới mua được.“Ta đây chính là cố ý mua cho ngươi đó.” Lưu tổng quản cười như lấy lòng, mưu toan dùng quyển sách này xóa mất nỗi sợ hãi của Đường Tống, ngoan ngoãn theo lão trở về.“Cần ta trả tiền lại cho ngài không?” Đường Tống xuyên qua quỷ kế của tiểu lão đầu này, có chút khó chịu châm chọc tiếc, da mặt Lưu tổng quản đã sớm luyện mãi thành thép , Đường Tống chút điểm châm chọc này còn chưa đủ gãi ngứa cho lão ấy.”Ha hả, không cần không cần, ngươi chỉ cần học hết những thứ ở bên trong, hầu hạ chủ tử thư thái, lão nhân ta chết cũng không uổng .”“. . . . . .” Đường Tống hoàn toàn không nói Tống trở lại Cẩm Hà điện, đã qua buổi trưa .Lúc này, Hàn Vương đã nếm qua cơm trưa, lại ở Du Nhiên đình giả làm khối được tiếng bước chân càng lúc càng gần, Hàn Vương mở mắt ra, vừa lúc thấy Lưu tổng quản dẫn Đường Tống vào Du Nhiên đình.“Chủ tử, người đã mang đến .” Lưu tổng quản khom người bẩm báo, gương mặt căng thẳng, so với lão ngoan đồng trên đường cợt nhả đúng là một trời một ba tháng, nghe được câu kia giống như đã từng quen biết, Đường Tống nhất thời tâm tình không khỏi phức tạp.“Ân.” Hàn Vương không biết khi nào đã nhắm mắt. Vừa rồi liếc mắt một cái, hắn đã đánh giá Đường Tống từ trên xuống dưới một lần, quả nhiên đã muốn tốt .Đường Tống dựa theo ý Lưu tổng quản bảo, quỳ trên mặt đất chờ đợi Hàn Vương phân phó bước tiếp theo.“Đi xuống đi.” Qua một lát, Hàn Vương lại mở miệng, nhưng mệnh lệnh này không phải nói với y. Lưu tổng quản thông minh làm lễ, lặng yên rời khỏi Du Nhiên Tống có chút không rõ, đang lo lắng mình có nên đi theo ra ngoài hay không, nghe được trên đỉnh đầu truyền đến một thanh âm, vẫn là lạnh, nhưng lại không lạnh như băng giống dĩ vãng.“Đứng lên đi.”Đường Tống sửng sốt một chút, có chút trì độn ý thức được những lời này là nói với mình, lúc này mới luống cuống tay chân từ mặt đất đứng lên. Chưa từng nghĩ, bởi vì động tác quá lớn, một quyển sách “bịch” một tiếng từ trong ngực y văng Tống vừa thấy cuốn sách kia, trong lòng thầm kêu một tiếng “Không xong” . Quyển sách chết tốt cũng không chết kia chính là Lưu quản gia vừa mới đưa cho mình, “Long dương bí tịch”.Hết chương thứ hai mươi sáu Hàn Vương từ lúc bắt đầu là mút vào chuyển thành dùng răng nanh cọ xát, động tác nhìn như không lưu loát nhưng cũng tạo cho Đường Tống vốn ngây ngô một trải nghiệm mãnh liệt. Tuy rằng Đường Tống cùng Hàn Vương đã có hai lần, nhưng hai lần này đều là một mình Hàn Vương hưởng thụ, đối với Đường Tống là khổ không nói nổi. Cho nên, Đường Tống kỳ thật vẫn chưa bao giờ trải nghiệm qua ***.Thân thể thiếu niên mười sáu tuổi, tựa như sắp sửa thành thục. Nó đợi, chính là thời cơ. Mà hiển nhiên, thời cơ để Đường Tống thành thục chính là ngày hôm nay. Hàn Vương bắt đầu khiêu khích đậu đỏ trước ngực y, Đường Tống cũng đã cảm thấy cảm giác kỳ quái khó có thể thừa như trúng độc, cảm giác tê dại kia làn từ ngực đến toàn thân, bất tri bất giác, ngọc hành luôn ủ rũ đáng thường trong tình ái trước kia của Đường Tống lẵng lẽ ngẩng giác được thân thể Đường Tống không hề chối từ, Hàn Vương buông cánh tay trái đang giam cầm y ra, ngược lại đưa tay chuyển sang đậu đỏ bên phải chịu vắng vẻ của y, nhẹ nhàng vân vê. Hai điểm mẫn cảm đồng thời bị công kích, Đường Tống đã không còn suy nghĩ được trái của Hàn Vương ở trên da thịt nhẵn nhụi của Đường Tống di động, xoa nắn ***g ngực bằng phẳng của y, lướt qua thắt lưng mảnh khảnh, ở trên cái mông cong vểnh nhẹ nhàng xoa cảm không ngừng tích tụ, Đường Tống cảm giác mình sắp sửa chìm trong nước. Cái loại cảm giác xa lạ lại mãnh liệt này làm cho y nhịn không được phát ra tiếng “A…”Đường Tống nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, giống như một ngọn lửa, làm cho không khí mờ ám lên tới đỉnh điểm. Đường Tống cảm giác tay của Hàn Vương ở trên mông y đột nhiên bóp chặt, dục vọng ngây ngô nửa ngạnh nửa nhuyễn của y gắt gao dán cùng một côn nhục cứng rắn nóng bỏng như Tống đột nhiên thông minh, muốn giãy dụa. Lúc này, tay trái Hàn Vương cầm ngọc hành của y, làm cho y giống như quả bóng cao su bị xì hơi, lập tức nhuyễn Hàn Vương giống như có chứa ma lực, khi nặng khi nhẹ xoa bóp dục vọng ngây ngô của y. Đồng thời, Hàn Vương buông hai tay Đường Tống, tay phải dùng sức, đỡ Đường Tống ngồi dậy. Hai người liền trong tư thế mặt đối Tống đã hoàn toàn không có khí lực phản kháng, thân thể tựa như một vũng nước, mềm nhũn tựa vào người Hàn Vương, cằm gác lên vai Hàn Vương, miệng phát ra tiếng rên rỉ như có như không. Nhiệt khí cùng tiếng rên rỉ phát ra phun bên tai Hàn Vương làm cho Hàn Vương dục hỏa khó Vương nắm lấy tay phải Đường Tống, đưa tay y bao quanh dục vọng cực đại mà nóng bỏng của mình, đồng thời dùng tay trái của mình hướng dẫn vuốt ve vài cái. Buông tay sau, Đường Tống cũng mơ mơ màng màng vuốt ve theo tốc độ vừa rồi, đầu hỗn loạn không ý thức được thứ tay mình đang nắm chính là hung khí vài ngày trước làm cho mình thiếu chút nữa chết Tống vuốt ve trong chốc lát, tay đã không có khí lực, liền ngừng lại. Tay trái của Hàn Vương cơ hồ muốn đem y bức điên, toàn bộ ý thức của Đường Tống đều tập trung trên dục vọng đang được thỏa mãn của mình, trong đầu tựa như trống rỗng, hoàn toàn không có cách nào suy giác được Đường Tống làm biếng, Hàn Vương bất mãn cầm tay Đường Tống, tiếp tục vuốt ve. Hai người không tự giác nhắm mắt lại, hưởng thụ khoái cảm bài sơn đảo hải, trên mặt lộ ra biểu *** tiên dục tử giống như người trong bí tịch.“A… A… Buông ra… A…” Đường Tống dần dần không chịu nổi khoái cảm như vậy, một cảm giác tê dại rất nhanh từ cột sống tập trung xuống hạ phúc, ý nghĩ muốn ra càng ngày càng mãnh liệt làm cho y không khỏi lớn tiếng rên Vương bị tiếng kêu của Đường Tống kích thích, hô hấp cũng trở nên ồ ồ. Hai tay vuốt ve cũng trở nên nhanh hoạt mãnh liệt cơ hồ làm cho Đường Tống hít thở không thông. Khi tốc độ ma xát của tay Hàn Vương cơ hồ muốn phát ra lửa, khoái cảm của hai người cũng đạt tới điểm cao nhất.“A —-““Ân —–“Cùng với tiếng thét chói tai của Đường Tống là tiếng gầm nhẹ của Hàn Vương, hai người đồng thời đạt đến cao trào. Dịch màu trắng ngà phun tung tóe trên người hai người, không phân rõ là của chương ba mươi hai The cookies we use on Flipsnack's website help us provide a better experience for you, track how our website is used, and show you relevant advertising. If you want to learn more about the cookies we're using, make sure to check our Cookie policy Essentials Always active We use essential cookies to make our site work for you. These allow you to navigate and operate on our website. Performance We use performance cookies to understand how you interact with our help us understand what content is most valued and how visitors move around the site, helping us improve the service we offer you. Advertising We use marketing cookies to deliver ads we think you'll allow us to measure the effectiveness of the ads that are relevant for you.

băng sơn vương gia đích ái nhân